1. Tiền vé (sau mọi loại thuế, phí dịch vụ):
– Vì mục đích phải đến được biên giới Đan Đông (Dandong) nên từ VN qua đoàn phải đi qua vài lần trung chuyển. Các chuyến nội địa đến Dandong chủ yếu xuất phát từ Bắc Kinh hay Thượng Hải.
1.1. Vé Saigon/Hanoi đi Thượng Hải có thể mua từ Ctrip hoặc mua qua các đại lý vé máy bay ở Việt Nam. Ctrip có lợi thế là đặt và thanh toán online, giá rẻ hơn qua đại lý VN, bù lại điểm yếu là nếu cần cancel hay thay đổi phút cuối là phải … gọi sang Trung Quốc 😀 (có nói tiếng Anh). Còn nếu mua đại lý thì giá cao hơn nhưng cần thay đổi có thể gọi trực tiếp đại lý và yêu cầu dễ hơn.
Cho đoàn Sài Gòn, vé Ctrip chặng Saigon-Thượng Hải 2 chiều tổng cộng: 2708 RMB
1.2. Sau khi đến được Thượng Hải, cả đoàn còn bay 1 chặng Thượng Hải – Đan Đông nữa, vé cũng mua từ ctrip luôn: 2410 RMB
– Đến trước ngày khởi hành khoảng 1 tuần, Ctrip báo lại: chặng đi Shanghai-Dandong huỷ chuyến vì bão Muifa, chỉ còn giữ lại chuyến về Dandong-Shanghai thôi, họ refund lại: 1318 RMB, coi như chỉ còn vé Dandong-Shanghai giá 1092 RMB
– Đoàn quyết định chuyển hướng bay Thượng Hải – Thẩm Dương (Shenyang) chiều đi, rồi từ Thẩm Dương đi xe buýt 300km đến Dandong. Cũng vì bão mà chuyến đi từ Sài Gòn bị trễ liên tục 2 lần, đến Thượng Hải muộn so với giờ bay đi Thẩm Dương nên đoàn Sài Gòn mua vé trực tiếp tại sân bay của chuyến kế tiếp, mất toi 1545 RMB. Đoàn Hà Nội thì đến trước nên không lỡ giờ và giá vé đi Thẩm Dương rẻ hơn.
1.3. Sau khi đến Thẩm Dương, tiền xe buýt từ Thẩm Dương đến Dandong là 80 RMB, thời gian di chuyển ~ 4 tiếng. Như vậy sau khi di chuyển gần như liên tục 24 tiếng (cả bay lẫn buýt), toàn đoàn hội ngộ ở Dandong mừng mừng tủi tủi, có 1 đêm để ngắm sông Áp Lục chuẩn bị cho sáng hôm sau lên đường.
2. Tiền Tour:
Trên các site của Koryo Tour, ExploreNorthKorea hay DDCTS đều có đăng bảng giá, nhưng đều mặc cả được, và phải viết mail trực tiếp (tiếng Anh) trao đổi với họ. Đoàn VN đã chọn DDCTS nên tập trung vào mặc cả và thương lượng giá với agency này.
Giá cuối cho nhóm là: 3900 RMB/người, bao gồm: chi phí vào+ra Bắc Hàn, tiền visa, tiền khách sạn + ăn uống trong toàn bộ thời gian ở Bắc Hàn, tiền tips cho guide, phí tham quan vào mọi chỗ (trừ trên tháp Juche Tower – giá riêng 50 RMB).
Phí này không bao gồm: tiền giặt ủi và sử dụng các dịnh vụ khác của khách sạn (điện thoại, email, gửi thư từ …), tiền đồ uống riêng (ví dụ các nhà hàng chỉ cho bia và nước, nếu muốn gọi rượu Sochu thì khách tự trả tiền), và tiền xem trình diễn Arirang 800 RMB/người
3. Tiền khác:
– Đầu tiên phải tính đến tiền khách sạn 2 đêm ở Dandong: đêm đầu tiên đến và đêm quay lại từ Bắc Hàn, vì trong ngày về, tàu đến Trung Quốc vào chiều khoảng 5h hơn nên không kịp cho bất kỳ chuyến nào bay ra khỏi Dandong. Khách sạn ở Dandong nhóm nhờ agency DDCTS book giùm luôn, cách trụ sở của DDCTS khoảng 5 phút qua đường và gần nhiều chỗ ăn uống, giá: 178 RMB/đêm x 2 đêm = 356 RMB (cho 2 người + có bữa sáng + Internet cable, ko phải wifi) => mỗi người 178 RMB. Nhìn chung khách sạn ổn, nói được tiếng Anh, phòng sạch sẽ, điều hoà tốt, mạng LAN tốt. Nhờ anh Sơn trong đoàn mang theo cái Airport Express nên cả đoàn ai có iPad xài nhờ được wifi của bác ý 😀 vẫn online đều đặn cho đến trước khi vào BTT.
– Ngoài ra các tiền về ăn uống, chi dùng cá nhân, mua sắm đồ thì e không tính cụ thể được, tuỳ theo nhu cầu của mỗi người cũng như từng đoàn, nhưng việc dùng các dịch vụ này không bắt buộc nên không đưa vào cost chính của chuyến đi
– Mặc dù trong tiền tour đã có tips cho guide Bắc Hàn nhưng tuỳ theo đoàn có thấy họ nhiệt tình, hướng dẫn chu đáo, và giao tiếp cởi mở hay không, có thể tips thêm nhiều ít tuỳ tâm. Đoàn VN tips cho 2 guides + bác tài tổng cộng 600 RMB, tức là 60 RMB/người.
– Ngoài ra theo các tài liệu du lịch thì các bạn Bắc Hàn thích thuốc lá (cho nam), kẹo bánh (cho nữ); đoàn trước khi đi có mua đồ VN như vậy mang theo nên cũng chia sẻ đc ít nhiều với người BTT gặp tại ga và trong Bình Nhưỡng cũng như mấy bạn guide, gọi là lấy thảo 😀 Đoàn cũng ko tính cost của các món quà cây nhà lá vườn này, chỉ post lên để mọi người tham khảo.
4. Tổng cộng:
Túm các đoạn in đậm lại thì cost chính toàn chuyến đi = 2708 + 1092 + 1545 + 80 + 3900 + 800 + 178 + 60 = 10,363 RMB
Theo tỉ giá VND hiện tại thì tương đương khoảng 34 triệu VND
5. Thời gian:
– Ngoài 4 ngày dành trọn cho Bắc Hàn (sáng ngày 1 đi tàu từ Dandong vào, chiều đến Bình Nhưỡng, từ tối ngày 1 đến tối ngày 3 là du hý. Sáng ngày 4 lên tàu về TQ), đoàn còn cần ít nhất 1 ngày để có mặt ở Dandong và 1 ngày khi về để từ Dandong bay đi, sau đó thì tuỳ lịch ai về sớm thì về luôn, ai dạo Thượng Hải hay đi chơi TQ thì tuỳ ý. Vậy tổng thời gian cần (ít nhất): 6 ngày
– Nếu tính an toàn và thư thả thì toàn bộ chuyến đi cần khoảng 8 ngày, dành ra 2 ngày đầu và cuối dự phòng cho những sự cố phút cuối.
6. Hotel Yanggakdo:
Yanggakdo là 1 trong các hotel lớn nhất của Bình Nhưỡng phục vụ cho mục đích du lịch, cao 47 tầng và có khoảng 1000 phòng, tuy không phải phòng nào cũng ở được:
Phía ngoài hotel là sảnh và khu đậu xe buýt du lịch cũng như xe riêng của khách, tàm tạm như các khách sạn quốc tế khác, nhưng không hoành tráng bằng:
Các bạn Tây “thổi” lên trên Wiki là tầng 5 của khách sạn Yanggakdo là “thâm cung” nơi lính Bắc Hàn nghe lén du khách, nhưng cũng có thông tin cho rằng đây là tầng kỹ thuật của hotel nên du khách không vào được. Chúng tôi xác nhận không có nút bấm tầng 5 trong thang máy, còn tầng 5 có gì thì chịu tịt; bản thân vài thành viên trong nhóm đã đi thang máy lên tầng 4 rồi định đi bộ lên tầng 5 nhưng không tìm ra cửa thang bộ, còn đi thang máy lên đến tầng 6 thì tối om om nên run quá không dám tìm đường đi xuống tiếp … Chung quy là vẫn chưa biết nó có cái gì, tạm coi như không có gì cho đỡ tò mò.
Một số dịch vụ có sẵn trong Yanggakdo mà nhóm đã sử dụng:
– Gửi bưu thiếp từ Bình Nhưỡng đi Trung Quốc, Singapore, Việt Nam: giá 10RMB/postcard (chỉ là tiền phí chuyển phát, chưa tính tiền bưu thiếp). Thời gian khoảng 1 tuần là nhận được, ví dụ như tấm bưu thiếp sau đã đến Thượng Hải với con dấu Bắc Triều Tiên ^^
– Gọi điện thoại quốc tế: giá 5RMB/phút về Việt Nam
– Hát Karaoke tính tiền (won) theo người và theo bài, lúc thanh toán sẽ đổi từ Won ra RMB hoặc USD hoặc EUR:
– Đây là giàn của các bạn:
– Chơi bowling cũng tương tự:
– Đánh bida (cũng nằm trong khu tầng hầm cùng với Karaoke, Massage, Bowling, Casino — riêng Casino cấm chụp ảnh bên trong):
– Trong hotel dùng điện 220V, đầu đôi tròn nên đồ điện mang từ VN sang không gặp khó khăn nào, sạc ngon lành nhanh chóng:
– Tầng trệt của Yanggakdo ngoài các shop nhỏ bán đồng hồ, rượu, sâm, thuốc lá vv… không quá đặc biệt thì còn 1 hiệu sách, tuy không phong phú về chủng loại và nội dung nhưng ít nhiều phản ánh đời sống tinh thần của các bạn Bắc Hàn, chả thế chỗ này lúc nào cũng tấp nập, nhất là du khách phương Tây. Riêng các bạn Tàu chỉ vào đây vài phút rồi lượn ra xem rượu với đồng hồ 😀 Mình ghé hiệu sách này lúc gần 12h khuya đêm thứ 3 nên không còn ai, chỉ có cô bán sách vẫn nhiệt tình ngồi đợi mình chụp ảnh và mua sách (cô này nói ít nhất 4 thứ tiếng: Anh, Pháp, Đức, Trung, ngoài tiếng Hàn mẹ đẻ — vì mình đã thấy cô ý giao tiếp với khách trong mấy ngày trước)
– Sách, cơ man là … 1 loại sách chủ đạo về bố con Kim Chủ Tịch, nhưng nếu chịu khó tìm, du khách sẽ thấy các cuốn sách chuyên về du lịch như bản đồ du lịch Bắc Triều Tiên (sách in màu với bản đồ và phối cảnh chi tiết các cảnh đẹp của Bắc Hàn, mà cầm cuốn này rồi thì Lonely Planet Korean — phần Bắc Hàn — có thể bỏ sọt rác :D), sách giới thiệu lịch sử Triều Tiên, và tất nhiên bưu thiếp Bắc Hàn (thể loại mới và cũ đủ cả).
– Bar của các bạn mang hình thức sinh hoạt nhẹ nhàng, uống là chính, ăn là phụ, cũng có những cái tên Việt Nam xuất hiện trên menu. Bia Bình Nhưỡng rất ngon chứ không phải ngon, nên bar đến tối là đông chật, là lúc các nước giao lưu với nhau, và tour guide tán gẫu với các đoàn khách:
7. Mua sắm ở Bình Nhưỡng
Hình thức mua bán mậu dịch chắc không xa lạ với người Việt Nam, nên sang Bắc Hàn cũng không ai giật mình. Các cửa hàng này giao dịch bằng tiền RMB, EUR hoặc USD nên gần như người dân bản xứ không ghé nhiều (trừ các thành phần “cá biệt” hoành tráng lái ôtô đến mua sắm mà chúng tôi có gặp khi vào cửa hàng).
Quy trình mua đơn giản: chọn hàng, cô bán hàng viết phiếu, đem phiếu ra quầy thanh toán trả tiền, đem biên lai quay ra lấy hàng. Vì cửa hàng mậu dịch nên đồ chủ yếu là nhu yếu phẩm, còn xa xỉ phẩm chỉ có nước hoa, thuốc lá, rượu sâm … chắc không nói mọi người cũng tưởng tượng ra.
8. Tiền Bắc Hàn:
Cũng là đơn vị Won (tất nhiên 2 miền dùng mệnh giá khác nhau, chỉ giống cách gọi “Won” thôi chứ không chung một tờ tiền):
Tiền Bắc Triều Tiên là tiền giấy in 2 mặt và khá hạn chế về số lượng màu được sử dụng, chống giả bằng các hình in chìm; nói chung không đặc sắc và không đẹp. Các bạn Triều Tiên rất thích thú tờ tiền của Việt Nam vì thấy chất liệu Polyme chống nước, chống rách, lại có hình Hồ Chủ Tịch ^^ Về cụ thể các mệnh giá tiền thì mình sẽ liệt kê sau.
9. Điện thoại di động:
Dùng đồ làm từ Bắc Triều Tiên và sóng của mạng KoryoLink, ko rõ có 3G hay 4G gì không. Trong số 24 triệu dân toàn quốc thì không rõ bao nhiêu % sử dụng điện thoại di động, nhưng chắc chắn là số lượng đang tăng dần.
5. Huy hiệu:
Món này du khách nào cũng tò mò, và sau khi trao đổi với tour guide, chúng tôi tạm chia ra làm 3 loại huy hiệu thường gặp:
– Loại huy hiệu 1 của người dân có hình Kim Nhật Thành, hoặc Kim Chính Nhật, hoặc đeo luôn 2 cái hình 2 bố con: được phát miễn phí cho người dân, du khách không mua được, không mượn được, chỉ ngắm được:
– Loại huy hiệu 2 của người dân, giống y hệt loại 1, chỉ khác là có thêm hình cờ búa liềm nhỏ ở góc, loại này dành cho ai đã là Đảng viên Đảng Lao Động Triều Tiên, cũng là chính đảng duy nhất của nước này:
– Loại huy hiệu 3 dành cho du khách: không có mặt ai cả, có hình quốc kỳ Triều Tiên hoặc các biểu tượng khác, giá 5 RMB/cái, mua đâu cũng có:
Chú ý: các hình dạng huy hiệu như tròn, vuông, chữ nhật, cờ … không có ý nghĩa thứ bậc, chỉ đơn giản là hình dạng vật lý khác nhau.
10. Đan Đông, thành phố biên giới
Cách Bắc Hàn 1 con sông, Đan Đông phát triển như vũ bão, nhưng nhàm chán y hệt các thành phố khác tìm thấy khắp nơi nơi, nhân tiện đã ghé qua nên cũng tranh thủ làm đôi dòng giới thiệu với bạn đọc 😀
Con sông Áp Lục (Yalu River):
Cây cầu gãy nhịp nổi tiếng (song song với cây cầu liền được xây mới sau này) trong chiến tranh Liên Triều những năm 1950 khi Trung Quốc “viện Triều chống Mỹ”:
Còn đây là trụ sở của agency DDCTS mà chúng tôi mua tour đi Bắc Hàn, công ty này thực chất trực thuộc Văn phòng cảnh sát Dandong nên hoàn toàn yên tâm về chất lượng và đảm bảo về visa:
Người ta cũng sẽ gặp rất nhiều người Bắc Triều Tiên tại Dandong, họ đa số chắc là dân buôn bán hoặc sang học tập, điểm nhận diện là ai cũng đeo huy hiệu (Loại 1 hoặc 2), và nói tiếng Hàn.
Du khách thường làm gì ở Dandong sau khi trở về từ Bắc Hàn? Câu trả lời chắc là lùng mua tiền Won của nước bạn 😀 tiền này không được sử dụng bởi khách nước ngoài ở trong Bắc Hàn, nhưng có thể mua được tại các quầy bán dạo nhỏ dọc sông Áp Lục (địa phận Dandong) hoặc trên phố. Giá mỗi bộ từ 10RMB, 20RMB, đến 50RMB (tùy thuộc trong bộ có bao nhiêu tờ tiền), và mặc cả được nếu mua nhiều:
Thêm một điểm nhỏ nữa: không có bất kỳ chỗ nào bán huy hiệu Triều Tiên dù cũ hay mới có hình Kim chủ tịch ở Dandong, chúng tôi đã hỏi nhưng đều nhận được cái lắc đầu, mặc dù thống kê không chính thức cho thấy đã có hàng vạn người đào tẩu từ Bắc Hàn qua Trung Quốc tại thành phố giáp ranh này!
11. Quà quê
Một vài món quà nhỏ chúng tôi mua từ Bắc Hàn đem về: thuốc lá, sách “Glorious 50 years”, đĩa Arirang, bản đồ du lịch Bắc Triều Tiên, vài bộ tem, kem dưỡng da “nhân sâm”, bưu thiếp … (có cái bật lửa được cô bán hàng tặng thêm khi mua thuốc đã bị hải quan sân bay TQ tịch thu khi bay về Thượng Hải)
Bộ tem tranh cổ động sưu tầm một số tem đã phát hành từ 1984 đến 2010, giá 50 RMB/bộ:
Còn huy hiệu (dành cho khách du lịch) này giá 5 RMB/chiếc:
Bộ tem “Korean Famous Painting” giá 80 RMB, bộ này khá đẹp vì tem lớn còn nguyên lốc và đi cặp với nhau:
Các món trên khi mua có thể mặc cả giảm 10-20%, lúc đầu chúng tôi chưa biết để thử, đến ngày cuối rồi thì mặc cả ép giá tối đa, các bạn vẫn bán và cười niềm nở, tuy có kém tươi 😀 Riêng tiền Bắc Triều Tiên thì chúng tôi mua ở biên giới Dandong. Trên tàu từ Tân Nghĩa Châu về cũng có nhân viên tàu đi lại và bán bộ sưu tập tiền Bắc Hàn đủ mệnh giá từ nhỏ tới lớn và số seri đều nhau của cùng năm rất đẹp, nhưng giá cao (100 RMB/bộ), còn nếu về Dandong mua thì giá 50 RMB/bộ tuy nhiên tiền không mới bằng và gồm seri của nhiều năm lẫn lộn:
12. Và đến đây là tạm biệt Bắc Triều Tiên, có lẽ chúng ta còn gặp lại!